VÔ TÌNH





Thu vô tình mang đến
Những chiếc lá vàng rơi
Gió vô tình rung nhẹ
Hàng cây xua khung trời…

Mây vô tình mang đến
Rợp một khoảng trời xanh
Chim vô tình cất tiếng
Khi rừng cây yên bình...

Biển vô tình dâng sóng
Xoa dịu cát vàng êm
Tim vô tình xao động
Nghe chân ai bước mềm...

Mưa vô tình trút xuống
Tưới mát rượi ngàn hoa
Ơ kìa em áo trắng
Vô tình qua trước nhà…

Em như là ngọn gió
Về thổi mát hồn tôi
Khi vô tình qua ngõ
Vô tình... tim bồi hồi...
                    Thanh hà 9/1983
                       Ngọc Thạch

Nhận xét