Thu tái



Chiều ni về Huế, đi tìm lại
Xuyến chi nở trắng chỗ em nằm
Cúc trắng nhìn mây, chiều tê tái
Mùa vượt biên nào… độ xa xăm…

Huế thương chiều xuống buồn da diết
Xa nhau đã mấy chục năm rồi
Biển động đêm nào em đi biệt
Vân Lâu chừ thuyền đậu đó mồ côi. 

Thu về tháng chín ba mươi cuối
Em đi mang cả ánh trăng gầy
Nén nhang cháy đỏ, phần gạo muối
Sương nặng buông rồi suối tóc mây.    

Về Huế nhớ em, thương nhiều lắm
Hương giang trăng nước nợ câu hò
Thuận An có đợi màu biển thẳm
Vời vợi chân trời nắng tự do .

                           Ngọc Thạch

Nhận xét